Những bài thơ về tình cảm gia đình của Xuân Quỳnh
Đã từ rất lâu tình cảm gia đình luôn là đề tài luôn được nhắc nhiều trong thơ ca. Những bài thơ được đông đảo bạn đọc yêu thích, đặc biệt là thơ về tình cảm gia đình của Xuân Quỳnh. Chỉ khi bạn đọc và suy ngẫm thì mới có thể cảm nhận hết được những vần thơ đầy cảm xúc này. Hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây nhé!
Contents
Thơ về tình cảm gia đình của Xuân Quỳnh
Thơ Xuân Quỳnh là tiếng lòng thành thực của một tâm hồn phụ nữ với cách cảm, cách nghĩ đặc trưng phái nữ, là “tiếng nói tâm tình về những ngọt bùi, đắng cay ở đời, tiếng nói của tình yêu và tình mẫu tử”. Có thể nói bên cạnh mảng đề tài về tình yêu, những bài thơ chị viết cho con, cho thiếu nhi cũng là những vần thơ đẹp, bao nhiêu năm qua vẫn luôn tỏa nguồn sáng ấm áp trong lòng độc giả Việt Nam.
Bài thơ Con Yêu Mẹ
Bài thơ Con Yêu Mẹ là lời thỏ thẻ của con và lời thủ thỉ của mẹ đang trò chuyện cùng nhau. Người đọc có thể hình dung ra cảnh người mẹ đang ôm đứa con vào lòng và hỏi: “Con có yêu mẹ không?”. Và sau khi đứa con trả lời xong, hẳn người mẹ nào cũng hỏi tiếp: “Con yêu mẹ như thế nào?”
Xem thêm: Những bài thơ về tình yêu của Xuân Quỳnh
Con yêu mẹ bằng ông trời
Rộng lắm không bao giờ hết
Thế thì làm sao con biết
Là trời ở những đâu đâu
Trời rất rộng lại rất cao
Mẹ mong, bao giờ con tới!
Con yêu mẹ bằng Hà Nội
Để nhớ mẹ con tìm đi
Từ phố này đến phố kia
Con sẽ gặp ngay được mẹ
Hà Nội còn là rộng quá
Các đường như nhện giăng tơ
Nào những phố này phố kia
Gặp mẹ làm sao gặp hết!
Con yêu mẹ bằng trường học
Suốt ngày con ở đấy thôi
Lúc con học, lúc con chơi
Là con cũng đều có mẹ
Nhưng tối con về nhà ngủ
Thế là con lại xa trường
Còn mẹ ở lại một mình
Thì mẹ nhớ con lắm đấy
Tính mẹ cứ là hay nhớ
Lúc nào cũng muốn bên con
Nếu có cái gì gần hơn
Con yêu mẹ bằng cái đó
À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế
Bài thơ Hát Ru Chồng Những Đêm Khó Ngủ
Nhà thơ Xuân Quỳnh viết về chàng trai khó ngủ và lời động viên của cô gái. Đầu bài thơ thể hiện sự khó ngủ chàng trai về cái lạnh và ghét ngoài hồ. Chàng trai khó ngủ khi nghe tiếng lũ chiều đang dâng, con sông thì bạn với con đò, con người bạn với câu hò trên sông. Bài thơ là hết lời động viên, an ủi giúp chàng trai yên tâm giấc ngủ, lời ru như giải đáp mọi nổi lo âu bên trong chàng trai.
Anh không ngủ được ư anh?
Để em mở quạt quấn mành lên cho
Lặng sao cái gió mặt hồ
Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê!
Đoàn thương binh mới trở về
Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiều
Anh không ngủ được anh yêu?
Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng
Ngày mai cây lúa lên đòng
Lại xanh như đã từng không mất mùa
Con sông bạn với con đò
Con người bạn với câu hò trên sông.
Ngủ đi, em khép cửa phòng
Để em lên gác em trông xem nào
Ai đồn rằng cọ cháy cao
Người dân Vĩnh Phú đốt bao nhiêu đồi
Hình như lửa đã tắt rồi
Gió không thổi nữa anh ơi yên lòng
Thương gì người đói lang thang
Xin ăn trên khắp phố phường ngoài kia
Ngủ đi anh hãy ngủ yên
Rồi mai họ sẽ trở về quê thôi
Lòng thương chỉ nói bằng lời
Lấy đâu ra gạo cho người được no
Khuya rồi anh hãy ngủ đi
Để em trở dậy em che bớt đèn
Đứa nào nó nói cùng anh
Cái tin chết của bạn mình vừa xong
Chắc là đường đất khó khăn
Nên thư từ chẳng thể năng gửi về
Anh ơi anh hãy ngủ đi
Thằng con ta nó nằm mê đó mà
Ngày chơi súng giả ba lô
Làm anh giải phóng hét hò suốt thôi
Mười năm sau lớn lên rồi
Sẽ quên đi những trò chơi bây giờ
Ngủ đi anh, hãy ngủ đi…
Bài thơ Tiếng Mẹ
Bài thơ Tiếng Mẹ viết về tiếng mẹ hát giấc ngủ đêm dài. Nội dung chia thành hai phần, mở đầu là hình ảnh người mẹ với đôi mắt thức đêm dài thăm thẳm, bên ngọn đèn heo hắt, miệt mài với chiếc thoi tơ và dệt tấm vải thô sơ. Nội dung tiếp theo là hình ảnh cô gái lớn khôn, nay tìm về làng quê năm trước, chỉ nghe tiếng mẹ từ trong lòng đất.
Xem thêm: Những bài thơ hay về mẹ của Xuân Quỳnh
Thân gái như hạt mưa sa
Hạt vào gác tía, hạt ra vũng lầy”
Tiếng mẹ ru xưa chồng chất đắng cay
Trong đôi mắt thức đêm dài thăm thẳm
Bên ngọn đèn con lắt leo không đủ ấm
Bàn tay gầy mài miệt chiếc thoi tơ
Ngày lại ngày dệt tấm vải thô sơ
Tàn hơi sức không tìm ra lẽ sống
Hạt mưa sa trên bùn lầy nước đọng
Một kiếp người nhắm mắt lệ còn rơi…
Tuổi thơ tôi lạc lõng giữa đời
Như một cánh chim bơ vơ mất tổ
Ai biết đâu con bé mồ côi đó
Nay lớn khôn rồi – cô gái văn công
Đem lòng vui tôi dệt tấm đời chung
Cánh tay mềm dưới hoa đèn lấp lánh
Đâu phải tiếng ru buồn bên khung cửi lạnh
Của mẹ xưa. Tôi cất lời ca
Rằng: “đời tôi không giống hạt mưa sa”
Mà ánh nắng của ngày xuân mơ ước
Hôm nay tôi dừng lại bên đường quê năm trước
Sau luỹ tre xanh vẳng tiếng à ơi…
Tiếng người mẹ nào dìu dặt quanh nôi
Hay đây tiếng của niềm vui bát ngát
Mẹ ơi mẹ từ trong lòng đất
Có nghe chăng đời hát yêu thương?
Xuân Quỳnh được mệnh danh là nữ hoàng thơ tình bởi những chùm thơ đầy ngọt ngào, đặc biệt là tình cảm gia đình đằm thắm. Mời các bạn đón xem bài viết này và cảm nhận hết ý nghĩa của bài thơ. Cảm ơn quý độc giả đã quan tâm và theo dõi!