Thơ về mùa xuân của Xuân Quỳnh hay nhất

Tin Tức Tổng Hợp

Trong những mùa trong năm chắc hẳn mùa Xuân là mùa đẹp nhất, mùa của cây cối đâm trồi nảy lộc sau những ngày đông lạnh lẽo, trăm hoa đua nở khoe sắc thổi vào đất trời những luồng sinh khi mới. Và mùa xuân cũng là mùa mang lại cảm hứng để sáng tác thơ ca của những người có tâm hồn bay bổng. Bài viết dưới đây sẽ giới thiệu tới bạn đọc những bài thơ về mùa xuân của Xuân Quỳnh hay nhất.

Contents

Thơ về mùa xuân của Xuân Quỳnh

Bài thơ “Tự hát”

Bài thơ Được viết trong tâm trạng hạnh phúc của một người phụ nữ đang yêu và được yêu, không phải ngẫu nhiên mà nhà thơ đặt tên là “Tự hát”. Có lẽ bài thơ là tiếng lòng cả những người đang hạnh phúc trong tình yêu bài thơ như một khúc ca du dương về 1 tình yêu tuyệt đẹp.

Thơ về mùa xuân của Xuân Quỳnh
Thơ về mùa xuân của Xuân Quỳnh

Xem thêm: Thơ về tình cảm gia đình của Xuân Quỳnh

Chả dại gì em ước nó bằng vàng

Trái tim em, anh đã từng biết đấy

Anh là người coi thường của cải

Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời

Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống

Lại mình anh với đêm dài câm lặng

Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Em trở về đúng nghĩa trái tim

Biết làm sống những hồng cầu đã chết

Biết lấy lại những gì đã mất

Biết rút gần khoảng cách của yêu tin.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em

Biết khao khát những điều anh mơ ước

Biết xúc động qua nhiều nhận thức

Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão giông nhiều

Những cửa sổ con tàu chẳng đóng

Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm

Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.

Em lo âu trước xa tắp đường mình

Trái tim đập những điều không thể nói

Trái tim đập cồn cào cơn đói

Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em

Là máu thịt, đời thường ai chẳng có

Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa

Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.

Bài thơ Hoa Cỏ May

Hoa cỏ may, một loài hoa quen thuộc đồng nội, không kiêu kì, không hương sắc, mộc mạc và kiên cường. Chỉ cần có gió thổi là hoa cỏ may sẽ đặt chân đến bất cứ đâu. Vì vậy Hoa Cỏ May là biểu tượng cho tình yêu giản dị nói lên nỗi khát khao được yêu thương được hạnh phúc nồng cháy.

Nhà thơ Xuân Quỳnh
Nhà thơ Xuân Quỳnh

Xem thêm: Thơ về tình cảm gia đình của Xuân Quỳnh

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa

Tên mình ai gọi sau vòm lá

Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió

Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ

Đắng cay gửi lại bao mùa cũ

Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may

Áo em sơ ý cỏ găm đầy

Lời yêu mỏng mảnh như màu khói

Ai biết lòng anh có đổi thay?

Bài thơ Cỏ Dại

Bài thơ được ra đời vào khoảng thời gian nữ nhà thơ lặn lội vào tuyến lửa Quảng Bình, Vĩnh Linh nhiều tháng trời để đi thực tế. Với khát khao thể hiện cái tôi của mình trước cuộc đời, Xuân Quỳnh đã tìm ra bản lĩnh thơ của mình một cách thật tự nhiên. Bài thơ viết về những cây cỏ dại gần gũi, quen thuộc nơi quê hương, hình ảnh cỏ dại là ẩn dụ cho sức sống mãnh liệt của quê hương đồng thời bộc lộ nỗi nhớ thương, niềm mong mỏi trở về quê nhà của những chiến sĩ trẻ.

Cỏ dại quen nắng mưa
Làm sao mà giết được
Tới mùa nước dâng
Cỏ thường ngập trước
Sau ngày nước rút
Cỏ mọc đầu tiên”

Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên
Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại
Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối
Cứ cường hào rẽ cỏ mà đi.

Người dân quân tì súng lắng nghe
Bài hát nói về khu vườn đầy trái
Anh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dại
Nỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh

Mảnh đạn bom và chất lân tinh
Đã phá sạch không còn chi nữa
Chỉ có sắt chỉ còn có lửa
Và cuối cùng còn có đất mà thôi

Thù trong lòng và cây súng trên vai
Cùng đồng đội anh trở về làng cũ
Anh nhận thấy trước tiên là cỏ
Sự sống đầu anh gặp ở quê hương

Có một lần anh tìm đến bà con
Khi xúm xít quanh anh thăm hỏi
Giữa câu chuyện có điều này đau nhói:
– Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa?

Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát ước về vườn quả
Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây
Một làn khói, một mùi hương trong gió…

Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ
Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi
Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có

Khi đến với thơ Xuân Quỳnh ta được hòa mình theo những cảm xúc, trải nghiệm được lấy chất liệu từ cuộc sống, trữ tình nhưng vẫn không xa rời thực tế. Hy vọng bài viết đã mang lại những thông tin hữu ích đến bạn đọc!

Facebook Comments
Rate this post